Barack Obama

Barack Obama
Obama vào năm 2012

Tổng thống thứ 44 của Hoa Kỳ
Nhiệm kỳ
20 tháng 1 năm 2009 – 20 tháng 1 năm 2017
8 năm, 0 ngày
Phó Tổng thốngJoe Biden
Tiền nhiệmGeorge W. Bush
Kế nhiệmDonald Trump
Thượng nghị sĩ Hoa Kỳ
từ Illinois
Nhiệm kỳ
3 tháng 1 năm 2005 – 16 tháng 11 năm 2008
Tiền nhiệmPeter Fitzgerald
Kế nhiệmRoland Burris
Nghị sĩ Thượng viện Illinois
từ khu vực 13
Nhiệm kỳ
8 tháng 1 năm 1997 – 4 tháng 11 năm 2004
Tiền nhiệmAlice Palmer
Kế nhiệmKwame Raoul
Thông tin cá nhân
Sinh
Barack Hussein Obama II

4 tháng 8, 1961
Honolulu, Hawaii, Hoa Kỳ
Đảng chính trịDân chủ
Phối ngẫu
Michelle Robinson (cưới 1992)
Con cái
Cha mẹ
Người thânGia đình của Barack Obama
Cư trúKalorama (Washington, D.C.)
Giáo dụcTrường Punahou
Alma mater
Nghề nghiệp
  • Chính trị gia
  • luật sư
  • tác giả
Tặng thưởngDanh sách danh hiệu và giải thưởng
Chữ ký
Website

Barack Hussein Obama II (/bəˈrɑːk hˈsn ˈbɑːmə/ bə-RAHK hoo-SAYN oh-BAH-mə;[1] sinh ngày 4 tháng 8 năm 1961) là một chính trị gia, luật sư và tác giả người Mỹ, tổng thống thứ 44 của Hoa Kỳ từ năm 2009 đến năm 2017. Là thành viên của Đảng Dân chủ, Obama là tổng thống người Mỹ gốc Phi đầu tiên trong lịch sử Hoa Kỳ.[2] Trước đây, ông từng là thượng nghị sĩ Hoa Kỳ đại diện cho Illinois từ năm 2005 đến năm 2008 và là thượng nghị sĩ bang Illinois từ năm 1997 đến năm 2004.

Obama sinh ra tại Honolulu, Hawaii. Sau khi tốt nghiệp Đại học Columbia vào năm 1983, ông làm việc như một người tổ chức nghiệp đoànChicago. Năm 1988, ông đăng ký theo học Trường Luật Harvard, nơi ông là chủ tịch da màu đầu tiên của Harvard Law Review. Sau khi tốt nghiệp, ông trở thành một luật sư dân quyền và là một học giả, giảng dạy luật hiến pháp tại Trường Luật của Đại học Chicago từ năm 1992 đến năm 2004. Chuyển hướng sang chính trị, ông là đại diện cho hạt 13 trong Thượng viện Illinois từ năm 1997 đến năm 2004, khi ông tranh cử vào Thượng viện Hoa Kỳ. Obama được sự chú ý của cả nước vào năm 2004 với chiến thắng sơ bộ tại Thượng viện trong tháng 3, bài phát biểu quan trọng của ông trước Hội nghị Quốc gia Dân chủ vào tháng 7 đã được đón nhận nồng nhiệt và thắng lợi long trời lở đất của ông trong cuộc bầu cử Thượng viện vào tháng 11. Năm 2008, một năm sau khi bắt đầu chiến dịch tranh cử tổng thống và không lâu sau chiến dịch tranh cử nội bộ đối đầu với Hillary Clinton, ông trở thành ứng cử viên của Đảng Dân chủ. Obama giành chiến thắng trước ứng cử viên Đảng Cộng hòa John McCain trong cuộc tổng tuyển cửnhậm chức cùng với người đồng tranh cử Joe Biden, vào ngày 20 tháng 1 năm 2009. Chín tháng sau, ông được vinh danh là người đoạt giải Nobel Hòa bình 2009, một quyết định thu hút nhiều lời tán dương và chỉ trích.

Obama đã ký ban hành nhiều dự luật mang tính bước ngoặt trong hai năm đầu cầm quyền. Những cải cách chính bao gồm: Đạo luật Chăm sóc Sức khỏe Hợp túi tiền (ACA hoặc "Obamacare"), mặc dù không có quyền lựa chọn bảo hiểm y tế công cộng; Đạo luật cải cách và bảo vệ người tiêu dùng trên phố Wall; và Đạo luật Không hỏi, Không kể bãi bỏ năm 2010. Đạo luật Phục hồi và Tái đầu tư của Mỹ cũng như Đạo luật Miễn thuế, Tái cấp phép bảo hiểm thất nghiệp và Tạo việc làm được coi là những yếu tố kích thích nền kinh tế giữa cuộc Đại suy thoái. Sau một cuộc tranh luận kéo dài về hạn nợ quốc gia, ông đã ký ban hành Đạo luật Kiểm soát Ngân sáchĐạo luật Trợ giúp Người nộp thuế của Mỹ. Trong chính sách đối ngoại, ông đã tăng cường quân số Hoa Kỳ ở Afghanistan, cắt giảm vũ khí hạt nhân với hiệp ước New START được ký kết giữa Hoa Kỳ–Ngachấm dứt sự can thiệp quân sự vào Chiến tranh Iraq. Năm 2011, Obama ra lệnh thực hiện một cuộc tấn công bằng máy bay không người lái tiêu diệt Anwar al-Awlaki, một công dân Hoa Kỳ và bị tình nghi là thành viên của al-Qaeda, gây ra nhiều tranh cãi. Ông đã ra lệnh can thiệp quân sự vào Libya nhằm thực hiện Nghị quyết 1973 của Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc, góp phần lật đổ Muammar Gaddafi. Ông còn ra lệnh cho một chiến dịch quân sự khác dẫn đến cái chết của Osama bin Laden.

Obama tái đắc cử sau khi đánh bại ứng cử viên Đảng Cộng hòa Mitt Romney, Obama tuyên thệ nhậm chức nhiệm kỳ thứ hai vào ngày 20 tháng 1 năm 2013. Trong nhiệm kỳ này, ông đã thúc đẩy sự hòa nhập đối với người Mỹ LGBT. Chính quyền của ông đã đệ trình các bản tóm tắt thôi thúc Tòa án Tối cao hủy bỏ các lệnh cấm hôn nhân đồng giới (United States v. WindsorObergefell v. Hodges); hôn nhân đồng giới đã được hợp pháp hóa trên toàn quốc vào năm 2015 sau khi Tòa án ra phán quyết đối với Obergefell. Ông ủng hộ việc kiểm soát súng đạn nhằm phản ứng về vụ xả súng ở trường tiểu học Sandy Hook, thể hiện sự ủng hộ lệnh cấm vũ khí tấn công đồng thời ban hành các sắc lệnh hành pháp trên diện rộng liên quan đến vấn đề nóng lên toàn cầu và nhập cư. Về chính sách đối ngoại, ông đã ra lệnh tái can thiệp quân sự vào IraqSyria nhằm phản ứng lại với những lợi lộc mà ISIL đạt được sau khi Mỹ rút quân khỏi Iraq năm 2011, thúc đẩy các cuộc thảo luận dẫn đến Thỏa thuận chung Paris năm 2015 về biến đổi khí hậu toàn cầu, giám sát và lên tiếng xin lỗi về vụ không kích bệnh viện Kunduz, tiếp tục quá trình kết thúc các hoạt động quân sự của Hoa Kỳ ở Afghanistan vào năm 2016, bắt đầu các lệnh trừng phạt nhắm vào Nga sau cuộc xâm lược Ukrainasự can thiệp vào cuộc bầu cử tổng thống năm 2016 của Hoa Kỳ, tham gia Kế hoạch hành động toàn diện chung với Iran và bình thường hóa quan hệ với Cuba. Obama đã đề cử ba thẩm phán cho Tòa án Tối cao: Sonia SotomayorElena Kagan được đồng ý bổ nhiệm, trong khi Merrick Garland bị đa số đảng viên Cộng hòa ở Thượng viện từ chối tổ chức điều trần hoặc một cuộc bỏ phiếu phê chuẩn. Obama rời nhiệm sở vào ngày 20 tháng 1 năm 2017 và tiếp tục cư trú tại Washington, D.C.[3][4]

Trong hai nhiệm kỳ tổng thống của Obama, uy tín của Hoa Kỳ trên trường quốc tế, cũng như nền kinh tế Mỹ, được cải thiện đáng kể.[5] Nhiệm kỳ tổng thống của Obama thường được xem là tốt đẹp, và các đánh giá về nhiệm kỳ tổng thống của ông từ nhiều sử gia, nhà khoa học chính trị và công chúng đã xếp ông vào hàng ngũ những vị tổng thống Mỹ vĩ đại nhất. Kể từ khi rời nhiệm sở, Obama vẫn tích cực hoạt động trong các chính sách của đảng Dân chủ, bao gồm việc vận động cho các ứng cử viên trong cuộc bầu cử giữa nhiệm kỳ năm 2018, xuất hiện tại Hội nghị Quốc gia Dân chủ 2020 và vận động cho Biden trong cuộc bầu cử tổng thống năm 2020. Ngoài sự nghiệp chính trị, Obama đã cho xuất bản ba cuốn sách bán chạy nhất: Dreams from My Father (1995), The Audacity of Hope (2006) và A Promised Land (2020).[6]

  1. ^ "Barack Hussein Obama Takes The Oath Of Office" trên YouTube. 20 tháng 1 năm 2009.
  2. ^ “Obama wins historic US election”. BBC News. 5 tháng 11 năm 2008. Lưu trữ bản gốc ngày 18 tháng 12 năm 2008. Truy cập ngày 5 tháng 11 năm 2008.
  3. ^ Jones, Jeffrey M. (15 tháng 2 năm 2018). “Obama's First Retrospective Job Approval Rating Is 63%”. Gallup. Truy cập ngày 8 tháng 2 năm 2021.
  4. ^ Rottinghaus, Brandon; Vaughn, Justin S. (19 tháng 2 năm 2018). “Opinion | How Does Trump Stack Up Against the Best—and Worst—Presidents?”. The New York Times. Truy cập ngày 8 tháng 2 năm 2021.
  5. ^ Wan, William; Clement, Scott (18 tháng 11 năm 2016). “Most of the world doesn't actually see America the way Trump said it did”. The Washington Post. Truy cập ngày 8 tháng 2 năm 2021.
  6. ^ “Former President Barack Obama's third book starts shipping today”. NBC News (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 22 tháng 9 năm 2021.

© MMXXIII Rich X Search. We shall prevail. All rights reserved. Rich X Search