Pomare II

Pōmare II
Vua Pomare II của Tahiti năm 1820
Vua của Tahiti
Tại vị1782 – ngày 7 tháng 12 năm 1821
Đăng quang13 tháng 2 năm 1791
Nhiếp chínhPomare I
Tiền nhiệmPomare I
Kế nhiệmPomare III
Thông tin chung
Sinhkhoảng năm 1782
Mất7 tháng 12 năm 1821
Motu Uta, Papeete, Tahiti
An tángPōmare, Lăng mộ Hoàng gia, Papaʻoa, ʻArue
Phối ngẫuTetuanui Tarovahine
Teriʻitoʻoterai Teremoemoe
Teriʻitariʻa Ariʻipaea Vahine
Hậu duệPomare IV
Teinaiti
Pomare III
Tên đầy đủ
Tū Tūnuiʻēʻaiteatua Pōmare II
Hoàng tộcNhà Pomare
Thân phụPomare I
Thân mẫuTetua-nui-reia-i-te-ra'i-atea
Tôn giáoTahitian
Sau đó là Tin lành (Cải đạo)

Pōmare II, còn được gọi là Tunuieaiteatua (Tū-nui-e-a'a-i-te-atua) hay Vaira'a-toa, (khoảng năm 1782 - 7 tháng 12, 1821 tại Moorea, là vị vua thứ hai của Vương Quốc Tahiti của triều đại Pomare. Ông là con trai và là người thừa kế của Pōmare I, thời kì trị vì đầu tiên của ông là dưới sự nhiếp chính của cha mình từ năm 1791, sau đó là đích thân chấp chính sau khi cha mình qua đời vào năm 1803. Dưới thời trị vì của ông, Đạo Tin lành trở thành tôn giáo chính thức của Tahiti.

Ông được cha truyền ngôi vào năm 1782 và chính thức lên cai trị vào năm 1791. Năm 1803, khi cha ông, Pōmare I qua đời, ông mới thực sự cai trị. Pomare II là một người tàn ác và hiếu chiến. Năm 1808, trong một cuộc nổi loạn, ông bị phế truất phải chạy trốn đến Moorea. Trong thời kỳ này, ông bắt đầu từ bỏ các tín ngưỡng truyền thống và chuyển sang Cơ đốc giáo. Sau đó, nhờ sự hỗ trợ của các lực lượng Thiên chúa giáo, ông trở lại Tahiti giành lại ngai vàng vào năm 1815. Sau khi trở lại nắm quyền, ông tiếp tục liên minh với các nhà truyền giáo, những người sau này đã dạy ông đọc sách Phúc âm. Các nhà truyền giáo cũng khuyến khích cho sự chinh phục của ông. Việc cải đạo của Pomare II vào năm 1812 đã mở ra sự trỗi dậy của Đạo Tin lành trên đảo.

Pomare qua đời năm 1821 tại Papeete vì uống quá nhiều rượu. Người con trai nhỏ tuổi của ông lên kế vị, tức là Pōmare III.


© MMXXIII Rich X Search. We shall prevail. All rights reserved. Rich X Search